Bài kệ Như Lai nói về anh khờ

Có một anh khờ

Dùng dây trói buộc

Buộc mình vào dây

Siết cứng mình lại.

 

Anh ta than khổ

Cầu người đến mở

Gỡ trói cho anh

Người ngoài thấy vậy.

 

Nói với anh ta

Anh bỏ tay ra

Dây trói bung ra

Không bị trói nữa.

 

Người ngoài nói vậy

Anh chửi người nói

Tôi nhờ mở trói

Anh nói tào lao.

 

Tưởng pháp chi hay

Niệm câu thần chú

Dụng công ngồi thiền

Chư Phật cứu giúp.

 

Bồ Tát hiển linh

Cứu tôi mở trói

Anh nói tầm bậy

Để tôi ngồi thiền.

 

Chắc chắn thoát được

Ông là người điên!

Đi khuất mắt tôi

Tôi làm gì mặc kệ.

 

***

 

Như Lai dạy rõ

Loài người là thế

Chỉ rõ đường ra

Mà không chịu nghe.

 

Cho mình là đúng

Ngày đêm sáng tối

Lạy lục cầu xin

Giúp mình giải thoát.

 

Không chịu học hỏi

Mà cho mình khôn

Học bùa này chú nọ.

Niệm Phật niệm thần.

 

Anh ta quá khờ

Ai cũng sanh tử

Cứu mình không được

Cứu ai bây giờ.

 

Như Lai chỉ dạy

Chỉ cần “dừng, dứt”

Dây trói bung ngay

Tự nhiên giải thoát.

 

***

 

Mà còn tự cao tự đại nói lớn như sau:

Tu thiền mà không dụng công

Là thiền điên loạn ở trong thế trần

Các ông đừng có lại gần

Coi chừng điên hết tu phần thiền thanh.

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *